Lưu Mẫn (nhà Nguyên)

Lưu Mẫn (chữ Hán: 刘敏, 12011259), tên tựĐức Nhu, tiểu tự là Hữu Công,[1] người làng Thanh Lỗ, huyện Tuyên Đức [2], quan viên Đế quốc Mông Cổ. Ông xuất thân là thị đồng của Thành Cát Tư Hãn, về sau trở thành quan chức cai trị khu vực miền Bắc Trung Quốc mà Đế quốc Mông Cổ chiếm được sau khi tiêu diệt nhà Kim, trong khoảng 14 năm (1241 – 1254).